Em bước về một lối nhỏ không anh,
Con đường vắng chỉ mình em khắc khoải.
Còn điều gì làm cho em sợ hãi?
Chắc không đâu! Điều sợ nhất qua rồi...
Phải cách xa dù thương lắm một người,
Nỗi nhớ mang theo suốt phần đời còn lại.
Tiếc nuối lắm một thời từng vụng dại ,
Nhưng có duyên rồi chẳng phận cùng nhau...
Biết thời gian khiến tất cả phai màu,
Biết vết đau một ngày thôi tấy nữa...
Nhưng anh ấy nào phải em chọn lựa,
Người em nguyện lòng lại chẳng lựa chọn em.
Nín lâu rồi, khóc nữa để ai xem?
Em sẽ sống hồn nhiên như ngày cũ!
Mong anh tìm được điều anh muốn giữ,
Và trân trọng, nâng niu như lời hứa ngày nào.
#DuPhong